Em năm nay 22 tuổi đầu,em thấy em sống trên đời này quá dư thừa,là thứ bỏ đi,em biết đến máy tính năm 2004,lúc đó có máy p4 xài là ngon rồi,nào là game này nọ,lúc đó em mới biết xài chứ chưa có ghiền,chừng vài năm nay thì thành nghiện nặng,hầu như em rất ít bạn,ít đi đâu,chỉ ngồi ở nhà ôm máy tính.Kết quả là bản thân từ nhỏ đã ít nói(dạng bẩm sinh) giờ càng ngày càng lạnh lùng trầm cảm,ko muốn nói chuyện với ai,ai hỏi thì trả lời,ko hỏi thì thôi.Chủ nghĩa cá nhân và độc thân theo em lâu lắm rồi.Cũng may là mắt em tốt ko là phải đeo gọng kính mấy dp rồi.Em thì rất nói chuyện (với gái thôi)thì rất khô khan,ko biết nói gì,cụt ngụn,ngắn gọn dân IT ngồi máy tính riết ai cũng bị dính cái này hết.Nói đến người em thì em rất gầy có 45 kg,hồi 2009 đi sư 5 Tây Ninh được 2 ngày rưỡi rồi phải trả về là biết thế nào rồi,cũng may mà ko thức đêm để luyện game thức là còn bộ xương,tứ đỗ tượng 4 món(thuốc lá ,bài bạc, rượu,gái gú)em ko dính vô món nào hết,thanh niên mà ko bị dính vô một trong bốn thứ này chán lắm.Nói về đi học thì vô lớp em thấy tụi con trai nói chuyện với gái hay quá, giỡn vui vẻ,em thấy em lạc loài quá,vì quá nghiêm túc,lại trầm tính nữa,trai thì em vẫn nói chuyện này nọ được,mà gái thì em giữ khoảng cách,khi nó hỏi,hay giúp cái gì thì em nói chuyện,còn ko thì thôi ,nhiều lúc kết 1 đứa mà do ngại,ít tiếp xúc nữa,làm liều thì được,với lại ít nói chuyện với nó, ko thân với nó thì nó ko thèm nói chuyện,đâm ra lại chán buồn,đâm ra nó nghĩ là thằng này chảnh quá(em ko đến nổi xấu trai,cũng đẹp trai mà)nếu cải khoản nói chuyện tốt thì em nghĩ gái nó sẽ bu theo em rất nhiều).Em được mỗi cái khoản là máy tình là cũng mầy mò nghiên cứu nên cũng am hiểu(ko pro)mà ai có nhờ cài đặt này nọ thì ok em vẫn làm được,còn cao quá thì chịu.Em biết là giờ rất khó sửa vì nó đã quen và thấm vô máu rồi,giờ em chỉ biết sống tốt với đời thôi,ai nói gì thì nói.Em biết là có rất nhiều anh em,kể cả ở trong 5 giay này đều có đồng cảnh với em,em viết hay dài dòng nhiu đây thôi.Anh em vào chia sẽ tư vấn
Hồi đó tính mình cũng y như bạn. Trong lớp ngoại trừ boy ra thì chẳng nói chuyện với con girl nào. K phải vì chảnh mà tại vì nhát quá chả biết nói j. Riết rồi học lên lớp 11 có 1 con Girl nó tự lại làm quen luôn mới ghê. Thời gian đó sợ nó lắm đi đâu nó cũng lôi theo, trốn ở nhà nó qua tới nhà. Dặn gia đình nói k có ở nhà mà nó cũng ngồi đợi. Thấy tội nghiệp cuối cùng thì cũng ra, nhưng mà nhờ nó tính mình mới hết khô khan băng giá như ngày xưa. Tính ra quen nó cũng 7 năm rồi năm nay 23 chắc vài năm cưới lun. Giờ có kinh nghiệm rồi cứ tham gia với đám bạn nhìu zo cho mạnh dạn lên là được. K chừng có con girl nào thích pro mà pro chưa bik đó ^^ Còn k thì lên 5s thời gian chắc cũng cải thiện được chút ít. Trong này toàn cao thủ k ak nhìu khi đỡ k nổi đâu
Cha nôi này sướng vậy, đễ bữa nào đang ký lớp học nào đó, bắt chước zô lớp ngồi tự kỹ 1 mình rồi tự nhiên có 1 em nào lại làm wen luôn hã
hùi trước mình gặp phải 1 số việc nên có 1 time dài cũng cực tự kĩ luôn, hùi học THPT vô lớp ngồi học xong xách cặp về, ở nhà mở máy lên chơi game bằn chéo vs thằng em học bài, đọc sách và cực mê ngủ, có đi chơi vs ba mẹ tới mấy khu du lịch cũng kiếm góc nào ngủ, rất ít nói luôn ( mình rất hiền luôn:smile:), rất ít tham gia hoạt động lớp, học 2 năm mà chưa nhớ hết tên + mặt tụi trong lớp, vô đại học thì sáng thì ngủ dậy vệ sinh xong leo lên xe bus lên trường học xong về, chỉ chơi vs 1 đám con gái, toàn ngồi nghe tụi nó 8 rùi cười ^^ giờ thì hết rùi nhưng nhìu khi vẫn còn tự kỉ, tâm trạng vui vui thì giỡn hem ai đỡ đc, còn bùn bùn thì ngồi 1 cục đố ai cạy răng nói đc lời nào ah cách cai máy tính theo mình là cắt mạng đi, gỡ hết tất cả các game, tham gia hoạt động xã hội nhìu vào, mới đầu thì hơi khó khăn xíu, vì hem biết nói j, nhưng khi quen quen rùi thì mình bị nhiễm, cứ thấy việc j cũng có cách nói hài hước hay xoắn đc hết á ( điển hình là các cuộc off xóm nhà lá, voz )
bỏ tí thời gian chơi môn thể thao mà mình thích. bớt lên máy tính lại. rượu chè bài bạc gái gú thì ko nên nhưng mà nên có những đam mê lành mạnh tí.như em cũng IT nè chuẩn bị đi làm gùi nhưng có đến nỗi như bác đâu.Sáng em phụ bà già dọn hàng,chìu đi tập võ tối về mới mở máy tính.thời gian rảnh cafe vs bạn ko thì e lên mạng coi xe moto)
nghiện máy tính->mún cai->đập máy tính->mua máy mới->nghiện máy tính->mún cai->đập máy tính->nghiện máy tính->mún cai->đập máy tính->nghiện máy tính->mún cai....
Mình lên mạng online chủ yếu kiếm thông tin, học hỏi này nọ. Vào 5giay up bài, thế thôi. Ngoài ra, chả biết lên mạng làm gì nữa. Tin tức thì toàn lá cải, xàm. Chat chit thì cũng lười, bạn thân quen biết cần gì alo, pặc co cái là có mặt. Game thì mình không có ghiền, lâu lâu stress lên mấy web online chơi flash game.
Đơn giản, cắt sợi dây Mạng là xong. Ôm cái máy tính mà không có Internet thì 20 phút là không biết làm gì. Đơn giản đây là hội chứng Nghiện NET : )
Mình từng nghiện game onnline (VLTK). Thấy chẳng đc gì nhưng mất thì vô số kể: 1 cái bằng Cử nhân Luật (học năm 3 mà off ), thời gian, sức khỏe, tiền bạc...và cái quan trọng nhất là gia đình. Chuyện đã qua 4-5 năm rồi nhưng nghĩ lại thời gian đó mình thật sự hối tiếc. Ko biết bạn chủ thớt đang ở thuê hay ở nhà. Nếu ở nhà thì thử xuống nhà gặp ba, mẹ và hỏi câu này: "Ba, mẹ có việc gì cần phụ giúp ko? Để con làm phụ cho" (nói đc thì làm đc nha cha ). 1 câu nói nhưng sẽ là chìa khóa để mở ra tương lai mới cho bạn.