[h=5][Truyện ngắn].."CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM". __________ Câu chuyện về một bà mẹ già ở Miền Tây, vùng đồng bằng Sông Cửu Long. Chồng mất sớm, bà ở vậy nuôi con được 25 năm. Lúc đứa con gái lớn khôn thành danh ở Mỹ, tháng nào cũng gửi về cho bà một lá thư và 200$ tiêu xài. Hết xuân này đến xuân kia, cô con gái luôn viện cớ này cớ nọ, không chịu về thăm người mẹ thương yêu. Khi người mẹ mất, cô về làm đáng tang rất to nhưng tuyệt nhiên cô không rơi một giọt nước mắt. Đến khi mở chiếc rương mà bà cụ luôn để ở đầu giường, bỗng cô òa lên khóc nức nở, ôm lấy quan tài mẹ mình hét lên như điên dại: "Mẹ...Mẹ ơi..." Mọi người vây nhau xem trong chiếc rương có gì. À, thì ra là những tờ đô-la mới toanh còn buộc dây. Và còn một mảnh giấy đã úa vàng, viết nguệch ngoạc được dán dính lại với tấm hình cô con gái lúc mới lọt lòng: "Tiền nhiều quá, mẹ xài không hết con à. Mẹ nhớ con lắm, mỗi khi nghe tiếng xe ông-đa (honda) là mẹ chạy ra. Lần nào cũng không phải là con hết. Số tiền này mẹ để lại cho con, CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM nghe con." Cô con gái đã có tất cả những gì một người phụ nữ có thể có: tiền, danh vọng, địa vị, chồng thành đạt, con ngoan. Nhưng cô đã mất một điều vô cùng thiêng liêng: MẸ! p/s : Share nếu bạn thấy câu chuyện này ý nghĩa với một ai đó [C.T] [/h]
Cảm động !!! Đúng là Tiền nhiều khi đâu phải là tất cả??? Đến như vậy rồi thì Tiền như Núi vẫn ko đc như mong muốn
đọc mấy mẩu chuyện này mình nghĩ 1 điều, ae đừng ném gạch mình, câu chuyện này nghĩ theo 1 khía cạnh thì rất cảm động, nhưng nghĩ theo 1 hướng khác, nếu mình là bà mẹ đó và thực sự thương con mình, mình đã xài hết số tiền đó, mua đồ, đem cho, đem giục,.... chứ không để lại hết trong rương cùng với lá thư để đứa con thấy được và nó sẽ buồn và hối hận suốt quãng đời còn lại.đó là điều 1 người mẹ thương con không hề muốn nó xảy ra với con mình. sory ae.
Hành động của Bà Mẹ chỉ là thương con, lúc nào cũng lo cho con. Bà Mẹ không nghĩ và cũng không cố tình làm một hành động buộc con bà phải hối hận. Chỉ thế thôi. Với Tình Thương thì không nên phức tạp hóa vấn đề bạn nhé. [video=youtube;aTPvzlO-8dQ]http://www.youtube.com/watch?v=aTPvzlO-8dQ[/video]
thương con để dành cho nó ngày nào cũng mong nhớ thế mà nó bỏ tất cả. nó sai chứ bà mẹ đâu có sai. đừng suy bụng ta ra bụng người thế chứ. mà cho là có như thế thì đứa con đó sẻ có 1 bài học mà suốt đời không bao giờ quên.
Tks 2 bác chỉ giáo, mình chỉ nghĩ hoàn cảnh này nếu người mẹ giấu không cho người con biết là người mẹ trông ngóng người con thế nào mà người con chỉ vô tình biết thôi (hàng xóm nói,...) thì truyện sẽ thực tế hơn, trong thư người mẹ nên nhắc nhở con mình phải sống sao cho thật tốt chứ không nên kể lể rằng mẹ đã trông ngóng con như thế nào. Mình không nói bà mẹ trên không thương con nha, không hề nói vậy, mình chỉ nghĩ nếu mình là bà mẹ đó mình sẽ cố cho con thấy khi mẹ nằm xuống được nhắm mắt xuôi tay, vẫn hạnh phúc vì trông thấy con thành đạt, có gia đình vui vẻ, bao năm qua con đã lo cho mẹ rất tốt, nên con ko có gì phải hối hận cả, con hãy sống tốt nhé ^^.