Tìm kiếm bài viết theo id

Tâm sự sinh viên nghèo ra trường

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi kpop.vpop, 17/11/14.

ID Topic : 7598841
Ngày đăng:
17/11/14 lúc 14:46
  1. kpop.vpop Thành Viên Cấp 4

    Tham gia ngày:
    2/8/11
    Tuổi tham gia:
    12
    Bài viết:
    1,976
    Ngày 17/11/2014
    I. SƠ LƯỢC VỀ CON CUỘC ĐỜI

    Như anh em cũng biết dạo này kinh kinh tế khó khăn, buôn bán khó khăn. Nên nay em rảnh viết bài tự sự cuộc đời làm ăn từ lúc trong trường đến lúc ra trường. Cũng như mong anh em chia sẽ kiến thức và tìm kiếm lời khuyên. Em sinh năm 91

    +Từ lúc nhỏ (cấp 1) em là đứa rất khờ. Đi học thì mất đồ hoài, bữa thì để quên bữa thì bạn nó lấy mất. Mà lúc đó nhà nghèo lắm. Nhà em nợ tiền người ta. Chủ nợ nó đến tận nhà trải chiếu nằm trước cửa. Ba em sợ bị đòi nên trốn ko dám về. Nhà có 2 mẹ con. Bà con hàng xóm thấy vậy nên mẹ em cũng vay chỗ này chỗ kia để trả nợ cho đám người kia. Em còn nhớ nhà em lúc đó "nghèo mà sĩ lắm" lúc nào trả nợ cũng kiêu em cầm tiền trong cái bịch đen đưa cho chủ nợ chứ không dám qua đưa vì sợ mang tiếng. Lúc nhỏ đi học mất đồ nên ba mẹ lúc nào cũng nói " con người ta đi học lấy đồ về nhà xài, mày đi học làm mất đồ hoài". Rồi không biết bao nhiêu lần bị ba mẹ đánh lằng ngang lằng dọc vì mất đồ....
    Còn nhớ có lần mẹ mang bầu mà không có tiền phá. Phải đi bán chiếc nhẫn của bà nội để có tiền. Nhà túng đến mức vậy,....

    + Cấp 2 thì mẹ em đẻ thêm đứa em nữa . Nên em tự đi học rồi tự đi chơi nên tiếp xúc với nhiều bạn bè và cũng nhiều thành phần. Vì xuất thân từ nhà nghèo nên em hiểu những người bạn nghèo của em có cảm giác sao....
    Rồi em cũng khôn dần từ những lần mất đồ. Mà nói thiệt là tự mình nhìn ra cái lỗi của mình thì thấm hơn là người khác nhìn ra. Rồi cũng bạn bè trai gái . Thích bạn này thích bạn kia. Mà em nội tâm lắm. Thích nhìn lên bầu trời nhìn mây trôi và tưởng tượng xem nó là hình gì. Em chắc cũng có nhiều anh em có sở thích giống em. Mà giờ lớn, nhà người ta cao che hết nên em không thấy , cũng không có time nhiều ngắm trời, sao nữa. Anh em nào có cùng sở thích thì bữa nào off ra công viên nhìn lên bầu trời. Nói thiệt là lúc đó thoải mái lắm, chỉ nhìn mây trôi,....

    + Cấp 3: e ráng cố gắng thi điểm cao tí để lên trường trên q.1 học. Để ba mẹ được nở mày nở mặt. Nhưng đây có lẽ là điều em làm sai. Khi lên học trường Trưng Vương. Trong lớp đứa nào cũng có tiền, mình hs nghèo, đâu dám đi chơi chung rồi tiền đâu mà đi ăn uống thì tụi nó chia nhau tiền, mình nghèo hỏi tiền đâu chia. Thế là 3 năm học rời vào cảnh kinh khủng. Cả lớp gần như tẩy chay em, cũng đúng vì em đâu có đi chơi với tụi nó(tiền đâu mà đi). Việc học em cũng sa sút vì trường cách nhà 6km qua 2 cái cầu. Ngày nao cũng phải đạp xe lên đạp xe về. Đã vậy còn học 2 buổi. Tối đi học thêm đến 10h mới về. Kinh khủng. mà cái lớp em cũng chả đứa nào muốn học. Em còn nhớ trước khi thi đh, để có động lực em đã chọn 1 trường điểm cao (giống chiêu hồi học cấp 2). Và em còn nhớ cuối năm lớp 12 là em học sinh trung bình trong khi lớp có gần nữa lớp hs khá +giỏi. Mấy đứa giỏi hoặc có tiền thì mấy đứa bạn bu nó như ruồi bu ***. Còn mình học ngu , nhà nghèo thì tụi nó xem như phân. Như mà khi em quyết tâm thì em nghĩ cái gì mình cũng đạt được. Chí ít là gần được. Điểm thi đh khối A của lớp (lớp em học là lớp chuyên khối A) em cao điểm thứ nhì Tâm sự sinh viên nghèo ra trường. NHưng vẫn rớt NV1 đại học vì em chọn trường điểm quá cao.

    +Đại học: năm 1 , năm 2 là quá trình hình thành ý thức (con người phải trên 18t mới có được ý thức).
    Đến năm 3 thì em bắt đầu kinh doanh. Ban đầu là giày bóng rổ. Rồi cũng thua vì vốn ít mà 1 đôi giày bóng rổ bèo lắm cũng 1 tr. Rồi nghĩ bán , rồi kinh doanh usb, chuột máy tính. Nhớ thời đó 5giay mạng mảng đó lắm. Mà hồi đó đâu biết bán hàng trên 5s. Cứ reg nick. Mà lên 5s cũng mua đồ chứ ko có bán. Lên đây xem chỗ nào sĩ rồi vách xe chạy qua mua về bán lại. Mà toàn bán cho người quen. Cái cảm giác đầu tiên là bán như bán hàng đa cấp vì toàn bán cho người quen Tâm sự sinh viên nghèo ra trường - 1.... RỒi em cũng nghĩ bán vì 1 cái usb lời 20k con cuột lời 5k. Vì người quen nên em muốn lấy của họ nhiều tiền. Cũng một phần vì họ cũng nghèo như em. Còn nhớ có nhiều người mình lấy = giá vốn. Trong khi mình phai chạy từ Q.7 lên Q.10 lấy hàng. Tiền xăng không cũng 20k. Thành ra em lỗ vốn.....

    Năm 3 sv em bắt đầu chọn 1 mặt hàng thể thao và kinh doanh trên 5s. Nhờ kinh doanh mà em có tiền tiêu vặt. Nhưng mà phải công nhận bán hàng và tự kinh doanh mệt. Thời gian thất thường. Nhiều khi tối online kiếm mặt hàng để bán mà mất cả mấy đêm. Có khi có tháng ngày em ngủ có 2 tiếng đến 4 tiếng vì vừa kinh doanh vừa đi học đh. Mà nhà em cách trường 24km. Nội tiền xăng không ngày 20k, thời gian chạy xe ngày 2 tiếng..... Rồi còn phải đi giao hàng cho khách. Lúc đó em nhớ em học phần mềm, tối về code + tìm kiếm hàng hóa, sáng đi học, trưa đi giao hàng,...Em bị đau lưng trầm trọng và đến giờ vẫn bị vì lịch làm việc toàn ngồi. Do ăn uống thất thường và mất ngủ nên bị bệnh viêm da cơ địa do hệ miễn dịch suy giảm. Nhưng em vẫn vừa kinh doanh vừa học
    Năm 4 thì tiền kinh doanh hàng tháng đủ để em trả tiền học và em cũng rất hạn chế xin tiền ba mẹ, từ sửa xe, ăn uống, đóng tiền học,....gần như 100% là tiên của em hết. Vì việc kinh doanh không phải là lời nhiều nên sau khi trừ hết khoản phí và tự sửa xe, ăn uống, tiền học thì số tiền còn lại của mình gần như = 0.....

    Sau khi ra trường tốt nghiệp loại khá thì có nộp đơn 1 số cty. Có cty đậu, có cty rớt nhưng mình quyết định không đi làm vì mình nghĩ "phi thương bất phú (mất 18 năm để nghiện được ý nghĩa thật sự của câu này chứ không phải chỉ đơn giản kinh doanh là giàu)". Khi đậu cty thì mình không đi làm. Mình nói với ba mẹ:"Ba mẹ cho con đến tháng 12. Nếu đến tháng 12 kinh doanh thất bại con sẽ đi làm". Lúc mình nói câu đó là tháng 6/2014. Tức là tháng 12 năm nay mình phải có thu nhập ổn định chứ ko phải làm vừa đủ ăn. Mà giờ tháng 11 vẫn ế ẩm nên rảnh lên đây viết.
    Cứ theo tình hình này thì chắc tháng 1 xin đi làm rồi Tâm sự sinh viên nghèo ra trường - 2. Nhưng mình vẫn tin mình sẽ làm được. Còn các bạn thì sao?

    Hãy chia sẽ cuộc đời và việc kinh doanh của bạn lên đây nhé.
    Thật sự là còn nhiều cái khó khăn trong kinh doanh, kinh doanh online cũng 2 năm nên mình biết, trên đây kinh doanh là đổ máu và nước mắt. Thậm chí đấu với nhau đến cháy túi, vỡ đầu,....

    II. Update thông tin comment cũng như Note lại các ý kiến hay

    Ngày 19/11/2014

    Cám ơn các bạn đã góp ý. Mình viết bài viết này nhầm chia sẽ va học hỏi. Vì mình nghĩ những bạn đi trước sẽ có 1 cái nhìn khác và 1 quan điểm khác.
    Mong được nhận các quan điểm đó

    Ngày 20/11/2014

    Học được từ 1 số câu quote của các bạn comment ở dưới
    "Kinh doanh theo 2 hướng
    Hướng 1 ổn định thu tiền hàng tháng.
    Hướng 2 nhiều hơn nhưng lúc này lúc kia, không ổn định."


    "ngẫm câu nguyên văn “Vi nhân bất phú, vi phú bất nhân” mà dịch xác nghĩa là "Vi Phú Bất Nhân Hỹ, Vi Nhân Bất Phú Hỹ"

    Và trả lời câu hỏi của 1 bạn vẫn không tin tính xác thực của câu chuyện.

    III. Một số bài học kinh doanh từ lúc còn là sinh viên của mình
    Updating,................

    IV. Một số câu hỏi mong các bạn cho ý kiến

    Mục này nhằm trao đổi ý kiến của người mới kinh doanh, cũng như nhờ các anh em đi trước chỉ giảng. Vì mình nghĩ cộng đồng thì nên giúp đỡ nhau phát triển.
    Người Trung Quốc, qua Việt Nam, buôn có bạn , bán có phường.
    Người Việt Nam, tại Việt Nam, trù dập nhau. Cửa hàng này mọc lên thì của hàng kế bên mọc lên để giành khách.


    Câu hỏi:
    1. Đối với 1 sinh viên mới ra trường có nên vay tiền để tiêu dùng hoặc lập nghiệp không?
    2. Mình từng gặp 1 anh làm IT và có trò chuyện. Nội dung tóm lại như sau:
    Mình:"Em nghĩ là kinh doanh nên chọn thị trường ngách, đặt biệt là đối với người ít vốn để tránh bị trường hợp lấy thịt đè người"
    Anh IT:"Nếu em cứ nghĩ như vậy thì tại sao số cửa hàng thời trang lại nọc lên như nấm, của hàng này dẹp thì cửa hàng kia mọc"
    Theo bạn. Khi bạn là sinh viên hoặc người có ít vốn thì quan điểm nào đúng?

    3. Anh em cứ chia sẽ tự do công việc hiện tại và dự đinh sắp tới. Cũng như các bài học từ kinh doanh. Mình sẽ note lại Tâm sự sinh viên nghèo ra trường - 3

    Updating
     
  2. art_phi90 Thành Viên Bạch Kim

    viết cái bài nhìn chữ ko, rối con mắt....

    bạn nên chia ra cho gọn gàng, thuận mắt ng xem trước đã thì mới có ng đủ t/gian mà đọc tâm sự của bạn chứ
     
  3. VAY TIEN Banned

    muốn làm sếp thì hãy đi làm lính trước đã
     
  4. Hung Telecom. Thành Viên Kim Cương

    Bn tam su rat chan that, minh chi gop y thui nhe! Bn cu co gang lam theo uoc mo cua minh di nhe! Minh truoc cung nhu bn thui, lam bat ky cai gi cung can thoi gian, thoi gian dai hay ngan thui bn ah! Khi co mot uoc mo, minh phai biet hi sinh cai truoc mat, dieu quan trong la minh yeu cai nghe minh chon, la buoc dau tien bn thanh cong rui do, hay co gang len bn nhe! Minh la nguoi bac goi cach khac la bac ky, dan sg ghet bac ky lam. Minh tot nghiep dh kinh te ma di xin viec cung bi ky thi, di xin viec phong van rot nhieu lam. Nhieu luc chan nan kinh khung, roi mot time di lam voi dong luong beo bot. Minh quyen theo duoi uoc mo lam giau. Luc dau minh ban hang, khach goi toi nguoi ta nghe giong bac ky la khach ho ko thich rui, buon chan lam. Ngoai ra moi lam con bi lua gat, bi 5s ban nick. Moi thu lamminh chan nan, nhung voi quyet tam va su chan that, minh da co chut thanh cong nho nho, trong kinh doanh uy tin la vang do bn, hayco trach nhiem voi khach hang, cho du minh lo, haythiet hai , minh ko dc de khach co cam giac bi lua. Neu xay ra truong hop xau hay xin loi khach hang va nhan lai san pham ngay, bang niem tin cua minh. Minh tin co ngay bn se thanh cong! Chuc bn thanh cong nhe!
     
  5. Mr-Lucash Thành Viên Cấp 3

    Chào em, đọc xong câu chuyện dài của em, anh thấy em là 1 con người có nghị lực và ý chí. Anh thấy đôi lúc mình còn chưa được như em nữa ý chứ Tâm sự sinh viên nghèo ra trường Em nói đúng: "Phi thương bất phú" nhưng em đi làm cho người ta không phải là làm mất cơ hội kinh doanh của mình đâu. Có rất nhiều người yêu thích kinh doanh như em, người ta đi làm không phải chỉ để đợi đến tháng lãnh lương và sống qua ngày mà họ muốn học hỏi thêm từ 1 công ty chuyên nghiệp và quy củ để có thể tự làm cho công ty của mình trong tương lại. Vì vậy, anh chỉ muốn khuyên em là em nên đi làm để học hỏi thêm kinh nghiệm vì em còn quá trẻ và còn nhiều điều phải học lắm. Vậy nha em, chúc em thành công trên con đường mà em đã chọn !
     
  6. Nam23597 Thành Viên Mới

    Quá ngưỡng mộ,thật là một cuộc đời đáng trải nghiệm,mong anh cho em một hôm cà phê để được học hỏi nha anh
     
  7. khachuan Thành Viên Mới

    Mình đã đọc rất kĩ bài viết của bạn, rất chân thật, rất đáng để suy nghĩ
     
  8. thanhdiaanfield ♦♦♦Trời xanh còn rộng!♦♦♦

    Mình phải đăng nhập để hoan nghênh sự chia sẻ của bạn.
     
  9. Typhooneiji Thành Viên Cấp 4

    anh bạn có muốn làm đại lý mực rim me cho mình hông ?????
     
  10. lindanhoc Sống Là Không Chờ Đợi...

    Bạn có nghị lực và ý chí lắm. Cố gắng lên bạn nhé
     
  11. anhqu Thành Viên Cấp 4

    Tụi mình quê miền trung đứa nào đứa nấy cuốc bộ 6-7km đi học, sáng bụng đói meo cơm nguội không có ăn, học hành trong cái thời tiết nắng thiêu da đốt thịt mùa hè, lạnh teo chym cóng tay mùa đông, lội lũ cày bão đi học ..........Tâm sự sinh viên nghèo ra trường
     
  12. kpop.vpop Thành Viên Cấp 4

    Cảm ơn bài viết và ý kiến đóng góp của anh.
    Em cũng có 1/2 là gốc Bắc. Mà không hiểu sao người miền Nam hay miền Tây lại ghét Bắc Kì vậy.
    Bài của em đã nhìn mỏi mắt. Bài của anh không dấu em đọc lòi luôn con mắt Tâm sự sinh viên nghèo ra trường
     
  13. kpop.vpop Thành Viên Cấp 4

    Cám ơn bài góp ý của bạn
    Lúc đầu mình cũng tính format mà sau khi viết xong lại quên. Vì mình dở cái nghệ thuật như đã nói nên sợ format xong anh em khó nhìn hơn.
     
  14. kpop.vpop Thành Viên Cấp 4

    Dạ em cám ơn anh.
    Em biết là phải làm lính rồi mới làm xếp được.
    Nhưng trong khi kinh doanh em đã được tiếp xúc với ông chủ của tập đoàn Đông Dương. Thì được biết anh này còn ghê hơn. Người ở dưới tỉnh lên, học đh Luật. Sau khi ra trường thì mở cty. Lúc đó phải cầm cả xe, mượn tiền bạn bè. Sau 2 lần phá sản giờ là ông chủ tập đoàn.

    Em có hỏi là: "tại sao anh có ý chí lớn dữ vậy". Thì anh đó nói là" từ lúc còn trên ghế nhà trường và lúc ra trường, anh không bao giờ nghĩ mình sẽ đi làm thuê.".
    Nên em học theo anh ấy. Em mới chỉ tiếp xúc được 1 lần thôi Tâm sự sinh viên nghèo ra trường. Do bất đồng quan điểm của 2 người về vấn đề xà hội nên không theo anh ấy học.
    Qua buổi gặp mặt hôm đó thì em học được 2 câu từ anh ấy àm em nhớ tới giờ

    + 1 là: " từ lúc còn trên ghế nhà trường và lúc ra trường, anh không bao giờ nghĩ mình sẽ đi làm thuê."
    + 2 là: " tất cả tài sản , tiền bạc, của cải đều do em làm ra và em làm ra cho gia đình em, em không cần quan tâm quá nhiều đến người khác "

    Cám ơn anh vì ý kiến đóng góp. Hiện cũng có 1 cty mời em về làm mảng marketing cho họ. Nếu đến Tết mà em không kinh doanh thành công chắc cũng sẽ đầu quân cho Cty này.
     
  15. kpop.vpop Thành Viên Cấp 4

    Cám ơn bạn chia sẽ ý kiến.
    Mình hi vọng không ai phải trải nghiệm cuộc đời giống mình. Vì mình xuất thân từ gia đình nghèo. Lúc nhỏ, ba mẹ mình lúc nào cũng cãi nhau vì tiền. Đến bây giờ ba mẹ vẫn cãi nhau vì chuyện ấy. Mình chỉ mong có thể giúp ba mẹ càng nhiều càng tốt. Nên mới chịu khổ đến như vậy. Nhiều lúc áp lực học tập, kinh doanh, gia đình mà mình khó thở. Nhiều khi còn muốn tự tử. Chắc tại mình sống nội tâm quá
    Cám ơn bạn chia sẽ ý kiến.
    Bạn có thể comment về việc làm hiện tại và công việc sắp tới của bạn tại đây không.
    Mình sẽ tiếp tục update thông tin đến Tết. Cố gắng để đến Tết công việc kinh doanh phát triển tốt để update thông tin trực tiếp cho các bạn về 1 phần cuộc đồi của mình

    Cám ơn ý kiến của bạn.
    Bạn có thể chia sẽ công việc hiện tại và sắp tới của bạn tại đây không?
    Cám ơn thông tin của anh.
    Hiện tại thì em chưa muốn kinh doanh mặt hàng mực in. Vì em nghĩ phải kinh doanh 1 ngành cho nó ổn tí rồi mới kinh doanh mặt hàng khác. Chứ giờ ôm nhiều sẽ phải bỏ ra nhiều thứ . Thứ 1 thời gian quảng cáo, PR cho sản phẩm. Thứ 2 là tiền. Thứ 3 là phải giảm công việc hiện tại lại.

    Cám ơn bạn chia sẽ ý kiến
    Mình cũng chưa biết cái nghị lực là gì. Chỉ biết mình rất muốn giàu, giàu thật nhanh, muốn kinh doanh nhiều, nhiều thứ hơn nữa nhưng vốn có hạn. Với lại mình không muốn kinh doanh mấy mặt hàng hại người nên mới phát triển kinh doanh chậm vậy
    Còn 1 cái nữa đó là không có người dẫn dắt nên cái gì cũng tự làm, tự mày mò nên tốn thời gian.
    Bạn có thể chia sẽ công việc hiện tại và dự định công việc của bạn trong tương lai tại đây không?

    Cám ơn bạn chia sẽ ý kiến.
    Mình cũng biết là có nhiều bạn khó khăn hơn mình và thành công hơn mình. Nên mình mới lập topic mong mọi người đi trước chia sẽ cho đàn em theo sau học hỏi.
    Bạn có thể chia sẽ thêm về công việc hiện tại của bạn và định hướng sắp tới của bạn không?
     
  16. Mr.Karamello Thành Viên Cấp 6

    Muốn kinh doanh phải có vốn, nhà chú nghèo vậy ráng cày cty 1 thời gian đi đã. Trên răng dưới ca tút thì kinh doanh kiểu gì.


    Vì dân Bắc (chính gốc nhé) nói chuyện theo kiểu chửi thằng vô mặt người ta, người miền Nam nói nhẹ nhàng hơn. 1 phần nữa là khó ăn tiền của dân Bắc lắm, nhất là con dâu Bắc, đừng hòng nó cho nhà chồng 1 xu, nó hưởng của mình thì được còn mình hưởng của nó ko được đâu hé hé.
     
  17. kzam Thành Viên Cấp 6

    Hầu hết anh em 5s đây toàn buôn bán.Mình chả phải dân buôn bán nên ko bàn"phi thương bất phú".Tuy nhiên cảm giác của bạn một phần mình cũng đã trãi qua.

    Hồi cấp 2,ông già chuyển mình vào 1 trường toàn con nhà giàu + học giỏi cũng tên TV như bạn,nhà mình chỉ tạm thôi thấy cũng oải,được cái không phải bạn giàu hay giỏi nào cũng chảnh,mình học dốt nhưng cũng chơi với 1 đám 8 đứa đến giờ cũng tròn 12 năm.Trong nhóm mình có 1 đứa nhà rất nghèo đậu Y Sài Gòn nhưng mặc cảm y như bạn,tự dưng sau ko thèm chơi với tụi mình nữa vì nghĩ tụi mình khinh nó,trong khi hỏi quanh chả ai có ý gì.Tự tin lên,tại sao lại mặc cảm chứ? Tâm sự sinh viên nghèo ra trường

    Chuyện thứ hai là đam mê,đam mê mỗi người thì khác nhau.Nhưng thứ đó ám ảnh bạn hằng đêm,nó làm mình ko ngủ được,lúc nào cũng nghĩ tới nó.Mình đi làm 3 năm,đến giờ mình nghiệm ra vấn đề đó.Cái thứ mình muốn làm cứ đi theo suốt,dò dẫm từng bước rồi bổng dưng cơ hội tới.Nhưng bên cạnh đó,bạn nên đi khắp nơi,làm quen với nhiều hạng người.Trong đám đó chắc sẽ có người cần cho bạn,đôi khi một số chổ bạn phải cắp sách đi học kinh nghiệm của họ,những thứ mà ko có trong sách vở,thậm chí mặt dày bỏ qua 1 số quan điểm và tập trung cái mình cần.Sẽ đến lúc,bạn thấy những thứ mình muốn làm trở nên đơn giản hơn,rồi thì tiền ko đến nỗi khó kiếm lắm.
    Chúc bạn thành công!
     
  18. mr.lâm usa Thành Viên Cấp 4

     
  19. huy4784 Thành Viên Cấp 6

    khó khăn với người này lại có lợi với người kia, bác moonflower nói đúng đó, bà mẹ nó mình chứng kiến tận mắt thằng em mình nó kẹt quá cùng đường nên vay nóng 10tr lãi ngày 100k chạy nhằm 30% 1 tháng, thân mình còn lo chưa xong nên ko giúp nó được. Xin lỗi mình bức xúc quá bà mẹ mấy con chó cho vay nặng lãi tụi mày làm giàu trên mồ hôi nước mắt của người khác
     
  20. thangkhin3 Hãy Sống Tốt Như Có Thể !

    Theo kinh nghiệm va chạm đời xin nhận xét câu chuyện của bạn như sau (Quan điếm cá nhân):
    - Tính xác thực câu chuyện: 60%, đã thơm bớt nộ dung 40%. :tire: Ít ai làm được như vậy mà đi kể chi tiết ra như thế, nội dung chủ yếu khoe khả năng tự lập của bản thân. Nếu 1 người còn 6 tháng để thực hiện cái gì đó :hungry:, cụ thể trong hoàn cảnh bạn là công việc kinh doanh ổn định thì ngta đã qua các diễn đàn làm giàu, ý tưởng .... hoặc nếu có viết bài trong 5giay thì chỉ cần hỏi ae nên làm gì hay chia sẻ thông tin hay hợp tác làm ăn thôi Tâm sự sinh viên nghèo ra trường. Chia buồn vì nói thẳng và nói đúng sự thật Tâm sự sinh viên nghèo ra trường - 1

    --------------------------------------------------------
    Sau khi bạn viết bài này bạn đang đợi:
    - Nhiều member vào đọc
    - Sau đó đợi những comment khen ngợi bạn
    => Kết quả: 1,2,3 người đầu khen và góp ý cổ vũ bạn thấy vui . Người thứ 5 trở đi thấy bình thường...... cuồi cùng chẳng buồn vào đọc lại Topic này vì vào chỉ chỉ thấy toàn khen, ko lẽ ai khen cũng quote "Cảm ơn a" "thks " " bla bla bla"..... Lúc đó lại sợ vào topic, vì vào lại sợ quote 1 câu mà bản thân thấy quá nhàm và nhạt nhẽo =>>> Chẳng giúp dc gì cho bạn =>>> Vô nghĩa
    Ví dụ cụ thể:

    Nếu có Ai vào nói bạn chém, bạn sẽ:
    - Biết họ nói là đúng nhưng rất tức giận
    - Tìm cách gì đó để phản bác
    - Nhưng miệng đời quá mạnh, bạn chịu ko thấu và chấp nhận sự thật là "bạn đang chém" (Tự nhủ trong bụng)
    =>> Bạn sẽ nhìn đời thực tế hơn. Nếu bạn là người có chí thì bạn sẽ cố gắng làm cho tốt hơn để chứng minh, còn nếu bạn là 1 người bình thường thì bạn sẽ tăng 10% máu háu thắng, trong đầu suy nghĩ sẽ cố gắng để cho tui nó thấy. Nhưng sau 48 tiếng bạn sẽ quên điều đó và tiếp tục cuộc sống như chưa bắt đầu Topic

    P/s: Do mình lột tả sự thật thực tế. Nên chắc có lẽ bác ko ném đá vào mặt mình đâu. Chỉ vào chốt 1 câu 2 chiều cho qua chuyện và lặng cho tốt. Có thể câu đó là "Đây là sự thật của e, bác tin hay ko cũng dc ko sao, e chỉ muốn lên đây để tâm sự Câu Truyện Đời Em thôi"
    Nhưng sau khi đọc xong cái p/s này thì bác sẽ vào và nói 1 câu để giữ lại ít sỹ diện "mày làm như mày là chuyên gia tâm lý vậy, sao mày biết câu chuyện của tao ko đúng, mày ở trong nhà tao ah, xàm xàm" hoặc 1 câu đa ý nghĩa "potay"
     

Chia sẻ trang này

Tình hình diễn đàn

  1. giao1234,
  2. caidat_phanmem_PC_Laptop
Tổng: 973 (Thành viên: 2, Khách: 948, Robots: 23)