Kính Thưa Tổng Bí Thư! Em Xin trình bày nổi ấm ức khi mới chuyển nghành nghề như sau: Sau khi từ bỏ công việc ở thành phố Sài Gòn nhộn nhiệp về quê kinh doanh điện thoại( tôi học CNTT), sau 1 thời gian gần 3 tháng tôi quay lại Sài Gòn mục đích chính là dẫn con tôi đi chữa bệnh(lúc đó con tôi đc 15 ngày tuổi). Tôi trực bên ngoài bệnh viện nhi đồng nên rảnh rồi lên mạng tìm kiếm hàng hóa rồi đến tận nơi để lấy hàng cho biết rồi lần sau thì chỉ việc chuyển khoản rồi nhận hàng thôi. khi tôi đến thì mang niềm nỡ đón chào từ nhân viên cho tới thằng giám đốc ra tiếp chuyện tôi cả tiếng để trao đổi làm ăn lâu dài thế rồi tôi cũng lấy 3 cây máy để cho họ biết là tôi nhã ý muốn làm ăn lâu dài. vì là kinh nghiệm chưa nhiều nên bị thằng giám đốc và kỹ thuật nện cho 3 cây SamSung hàng dựng( J7,J3 và J1). Sau đó tôi niềm nỡ ra veefbeenh viện chăm con. rồi 1 tuần sau tôi về quê ,khi đó tôi cũng bán đc 2 cây( 2 cây này làm tôi mất huy tín muốn điên người ) đến khi tôi lên mạng tìm hiểu về thằng này thì mới tóa hỏa là nó bán cho tôi hàng dựng và tàu, trong khi nói chuyện với nó thì toàn là nghe nó nói hàng Zin, nào là chiều nay em nhập về 200 cây này cây kia! Thàng này tên K***g ở TKTQ ....NSDT.cơm. sau đó tôi liên hệ chổ gần đó làm ăn rất huy tín dựng thì nói là dựng , zin nói zin còn mới nói mới... lần đó tôi thiệt hại cũng tầm 3 đến 4 chai...nghĩ lại mà ấm ức...không biết nó tồn tại lâu không khi mà làm ăn mà có cơ hội là cứ nện người ta. mọe nó thằng chó!
Mình nghĩ đây là bài học kinh doanh đầu tiên khi bạn lái sang 1 nghề khác khác với sở trường. Tính ra vẫn còn nhẹ mà. Chúc bạn may mắn lần sau.
Mình vẫn còn 1 cây SS J3 không dám bán nè, còn tem luôn! Nhưng mình nghĩ rằng làm ăn buôn bán cả đời....mình ấm ức nghĩ lại lúc đó mình khó khăn về tài chính mà bị nện như thế nên rất bực tức...thiết nghĩ đó cũng là công việc làm ăn của họ nên mình chỉ nói thế thôi ko muốn phơi bày lên đây...đây cũng là bài học sương máu của mình khi mới vào nghề! Thanks !
Mình cũng nghĩ như thế! Cảm ơn bạn! nhưng mỗi lần nhìn cây còn lại ko dám bán mà bực tức...vì lúc đó chân ướt chân ráo mới vào nghề vả lại tài chính khó khăn nên rất ấm ức...