Cô giáo ôm học sinh trước giờ vào lớp THỪA THIÊN - HUẾChiều thứ bảy, cô Lê Nguyễn Thanh Phương, 44 tuổi, giáo viên trường THCS Trần Cao Vân, mặc chiếc váy đen chấm bi đứng trước cửa lớp đợi học sinh. Khi tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ vào lớp, 48 học sinh lớp 7/3 trường Trần Cao Vân (thành phố Huế) xếp hàng ngay ngắn trước cửa. Cô Thanh Phương nở nụ cười, dang tay ôm, hoặc chạm tay với từng em. Đáp lại, các em gửi lời chào yêu thương đến cô chủ nhiệm, nhiều em còn kết hình trái tim. Cô giáo Thanh Phương gửi lời chào thân thiện đến học trò. Video: Trần Lan Phương Hình ảnh cô giáo môn Văn gửi lời chào yêu thương đến học sinh chiều 14/9 được Hiệu trưởng Trần Lan Phương ghi lại và đưa lên mạng xã hội. Video dài hơn một phút đã thu hút hơn 15.000 lượt xem, lượt like và chia sẻ. Cô Thanh Phương cho biết, thực hiện lời chào yêu thương vào chiều thứ hai, thứ bảy hàng tuần và đều thông báo cho học sinh biết trước một ngày. "Khi tất cả học sinh vào lớp, tôi đều nói Lớp chúng ta không phải là những học sinh giỏi nhất trường song hãy cố gắng là học sinh dễ thương nhất", cô nói. Năm 2018, cô Thanh Phương theo học khóa tập huấn trường học hạnh phúc của giáo sư Hà Vĩnh Thọ. Sau khóa học, cô vỡ ra rằng lâu nay mình và đồng nghiệp chỉ quan tâm đến thành tích học tập mà ít để ý đến cảm xúc của học sinh. Muốn học sinh thực sự hạnh phúc khi đến trường, tự do sáng tạo những thứ mình thích, cô đã thực hiện lời chào yêu thương đến học sinh. Tập thể 7/3 là lớp duy nhất trường Trần Cao Vân, TP Huế, thực hiện lời chào yêu thương. Ảnh: Võ Thạnh Em Lê Ngọc Minh Châu (lớp 7/3 trường THCS Trần Cao Vân) cho biết, rất thích lời chào yêu thương vì cảm nhận được sự gắn kết, tình cảm yêu thương của cô đối với em. Lời chào giúp em học tập tốt hơn trong một ngày học tập mệt mỏi. Theo hiệu trưởng Trần Lan Phương, từ năm 2018, trường THCS Trần Cao Vân là một trong 6 trường ở Thừa Thiên Huế thực hiện dự án trường học hạnh phúc do Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh kết hợp với Đại học Sư phạm Huế, Học viện ELI tổ chức. "Cô Thanh Phương là giáo viên duy nhất của trường thực hiện lời chào yêu thương đến học sinh trước buổi học. Hành động này khiến học sinh hứng khởi hơn, cảm thấy mỗi ngày đến trường là một ngày vui. Các em cũng có sự đồng cảm hơn đối với thầy cô và bạn bè", cô Lan Phương nói. Võ Thạnh
Ờ, thầy Du đã thực hiện mấy chục năm trước. Ngày nào cũng gửi "lời chào yêu thương" như zầy với mấy em HS...cấp 3 P/s" Nghe đồn hồi đó thầy dạy trường nữ
Nếu tôi mà làm giáo viên chắc cũng giống thầy này. Nhìn bọn cấp 3 mơn mởn như thế thằng nào chịu nổi, thịt thơm tươi, mông căng vú nẩy, đầu vú đỏ hồng, đủ 16t xơi thoải mái. -Giai đoạn học cấp 3 dễ thịt nhất mà tôi lại bỏ qua giai đoạn đó, nghĩ lại vẫn còn thấy tiếc.
đúng đấy lão ạ, giờ nghĩ lại mới thấy mỡ nó dâng tận miệng mà lúc đó nhát gái quá. còn thằng em nhỏ hơn mình chục tuổi thì nó ko ngu như mình.hic
"Hãy cho tôi 1 vé về tuổi thơ".... Oạch,thầy cũng có nhiều loại thầy nhé,và tên Du thì lủ khủ. Mà công nhận,lúc còn dạy học,HS vùng quê thì thể hình hơn hẳn HS TP. Có đứa đang học lớp 8 bỗng xin nghỉ vài hôm để...cưới vợ.Nữ sinh lớp 9 nghỉ vài hôm thì GĐ lên xin nghỉ luôn vì nó mới lấy chồng! Ở vùng quê,thầy giáo mà léng phéng vs học trò chỉ có nước nghỉ dạy,bỏ xứ luôn nhé.
Lớp 8,9 đã quan hệ thằng kia bóc lịch mệt nghỉ. -Năm tôi học lớp 9 có thằng thầy giáo dạy toán khá hãm lol, tên Chung, nó thích 1 con bé trong lớp (con bé này nổi tiếng xinh trong trường, điềm trừ da hơi ngăm). Hắn hay lại hỏi thăm con bé "nhà em ở đâu, tối hay làm gì vv... " Mà con bé này lại thích mình, noel gái có tặng mình thiệp viết mấy lời tình cảm học trò trong đó. Đkm thằng thầy trên nó biết dc nên tìm cách trả thù, đang ngồi học tự nhiên hắn cầm roi làm bằng nhựa súng bắn keo, lại đánh mình vô cớ, đánh vụt vào vai 3 phát đau điếng có lằn, bảo là : "Thằng này nó cao to như này ai sắp xếp cho nó ngồi phía trên vậy. Đi xuống cuối lớp ngồi" "Sao tự nhiên thầy lại đánh em?" "Mày cao quá ngồi ở trên che hết mấy bạn, xuống cuối lớp ngồi đi". Vãi lol, mình học sinh dưới cơ nó, cũng bực nhưng chẳng làm gì dc. Làm to chuyện mắc công bị đuổi học.
Ở vùng sâu vùng xa ngày xưa,chuyện cưới hỏi là chính,còn ĐKKH chỉ ~ GĐ ở khu phố thị mới thực hiện thôi.Sau này NN mới yêu cầu xiết chặt vụ này & ko công nhận hôn nhân thực tế nữa. Vùng mình công tác là Trà Vinh,nơi tỉ lệ người Khmer chiếm đa số,việc vận động họ vào quy tắc cực kỳ gian truận.Cho đến ngày nay,chuyện ĐKKH vẫn còn lỏng lẻo lắm. Vừa rồi về T.V chơi,gặp đứa học trò cũ,nó gả con gái vì BS bảo cưới. Hỏi nó con gái mới 16t ai cho đăng ký,nó cười hềnh hệch đáp: "Thì khi nào đủ tuổi ra xã làm cũng đc mà,chứ thằng con trong bụng có chờ đc con mẹ nó đủ tuổi mới chui ra đâu? Mà xã cũng chả bắt lỗi bắt phải gì cả,đây ai cũng vậy!"
cần đâu xa, bác mà qua bên chỗ em quản lý, cái khu ổ chuột lấn chiếm đất nhà nước làm cái nhà sàn ở tạm, mịa, tụi nó học hành hết cấp 1 là cho đi làm, rồi về chui rúc cùng nhau trong cái nhà sàn, có con nhỏ kia 13 tuổi là dính bầu, khoảng 14 tuổi ra phường làm khai sinh cho đứa nhỏ, anh em tư pháp và công an cũng hỏi chồng nó là ai để có gì thì hốt, mà nó nhất định ko khai, nó khai là đợt đó nó say xỉn ngủ ngoài đường bị ngta hấp diêm nên có bầu, chả biết con của ai. thực tế thì cả khu cũng biết nó ăn nằm với đứa nào, nhưng mà nếu truy cùng đuổi tận thì sẽ làm cho thằng kia đi tù, con này lại ko có tiền nuôi con thì lúc đó chính quyền cũng lại phải chăm lo, rồi thì truy ra thì công an phát sinh vụ việc, tăng số tội phạm, cuối năm lại bị trừ điểm thi đua...nên anh em bảo nhau coi như nó khai như vậy nên chả ai biết đi, năm đó là 2003, và tới nay con nhỏ con gái đẻ ra đó lại tiếp tục vác bụng bầu lên làm giấy tờ, mua bảo hiểm để chuẩn bị vô BV sinh con. kể ra con kia chưa tới 30 tuổi mà làm bà ngoại rồi
Trẻ em ở VN quá khổ, trẻ em nước ngoài như Úc dễ gì có cảnh đói ăn, phải đi mưu sinh bán vé số đánh giầy, bệnh ko có tiền chữa. Trẻ em Úc sướng khủng khiếp phải dùng cái từ sướng rất khủng khiếp, trẻ em ưu tiên số 1, mình người lớn nhìn còn GATO. Nếu ko có cha mẹ nhà nước Úc nuôi hết (hoặc gửi con nuôi) với chất lượng bằng khách sạn 3 sao, mai mốt tụi nhỏ tới 18t đi làm thu tiền thuế qua lương lại, rất công bằng và hợp lý. -Úc dân ít nên nó nuôi dân tốt hơn Mỹ. Trẻ em Mỹ mồ côi nhà nước cũng nuôi hết hoặc gửi nhận con nuôi nhưng chất lượng cơ sở nhà cửa và tiêu chuẩn ko bằng Úc. Như Úc đạt chuẩn khách sạn thì Mỹ nó cỡ nhà nghỉ, như 1 cái nhà tập thể bình thường. Cha mẹ mà hành hạ, đánh đập con cái đkm nhà nước tới tước quyền nuôi con luôn đấy.
Em có ông chú, làm PGĐ của sở nông nghiệp, rồi pgđ sở KHĐT Bạc Liêu, giờ mới hưu rồi, có 2 đứa con thì qua Úc hết cả 2, 1 đứa lấy thằng Úc kiều, còn 1 đứa chuẩn bị cưới thằng Úc rặt tây, gia đình có điều kiện nên khi qua đó 2 đứa nó mua suất đầu tư sơ sơ khoảng hơn 100ha trang trại, khu này chỉ cho trồng dâu và 1 loại trái gì khác mình ko nhớ, ko đc trồng thứ khác, tụi nó giao cho 1 đơn vị và hợp tác làm trang trại dâu, thuê toàn sv các nước đông nam á làm thời vụ. Nghe kể là nông dân chỉ việc sx, sp đã có nhà nước bao tiêu, giá cả đã đc thông báo trước khi đầu tư, còn việc nhà nước bán cho các đối tác khác và lời lỗ thế nào thì nhà nước tính, nông dân ko quan tâm. Như đợt rồi có bà nào gốc Việt chơi cắm mấy cây kim vào dâu thì nhà nước chịu hết, có điều hơi chậm trả tiền thôi
Làm farm thì trung bình 1000AUD/tuần bao ăn ở, nhẹ nhàng hơn lái Grab ở VN nhiều mà dân Úc tụi nó còn ko thèm làm, dành cho tụi du lịch với du học sinh. Trẻ em Úc tụi nó sướng như tiên. -Thượng đế nặn ra nước Úc để cưu mang người VN. Úc như 1 cô gái xinh đẹp dịu dàng, nết na, ko chảnh chó yêu cầu cao như cô gái chân dài Mỹ.
Hôm bữa 2 ông bà qua thăm 2 đứa con gái, nghe kể bên đấy sạch sẽ hơn cả mỹ,ko khí trong lành, mà ra biển bắt hải sản thì phải đúng size quy định trở lên mới đc bắt, ví dụ như cua thì phải từ nửa ký mới bắt, vì khi đạt trọng lượng đó thì cua đã đẻ ra ít nhất vài lứa rồi, bởi vậy nhiều khi qua đó thấy cua bò lên bãi biển mà đếu dám bắt
Úc nó nằm giữa biển ko giáp với ai nên rất ít dân tạp nham. Mỹ nhiều dân tạp nham từ Nam Mỹ đổ vào nên khá bát nháo và vô văn hóa.